Chương II
CHƯƠNG II: CÂU TRUYỆN VỀ THẾ GIỚI KHÁC Khi mở mắt dậy màn đêm đen như khoảng không vũ trụ nhưng không có vì sao bao quanh tôi những thứ mờ nhạt hiện ra trong không gian tĩnh mịch đó là những hình ảnh kí ức mà tôi đã quên do năm tháng từ khi còn nhỏ có lẽ lúc đó tôi mới vừa lên 3, lúc đó tôi sống với ông nội ở trong một căn nhà cổ, cùng ông luyện võ cùng ông luyện công cho đến khi tôi lên 6 và bắt đầu học kiếm đạo từ bố tôi và học tiểu học, nhưng kì lạ là từ đó trở đi tôi không có một tin tức gì về ông nội của tôi những hình ảnh đó khiến tôi nhớ lại toàn bộ kí ức từ những bài luyện võ đến cách sử dụng nội công tất cả… Ngay sau khi tôi nhớ lại tất cả một luồng ánh sáng hiện ra từ khoảng không rộng lớn tưởng trừng như vô tận ấy làm mắt tôi chói lòa. Lại một lần nữa tôi thiếp đi… Khi tỉnh dậy tia sáng trắng xuyên qua những tán cây xanh, tiếng chim hót trong veo như một buổi sáng tốt lành. Tôi dụi mắt xem đây liệu có phải là mơ hay là do tôi nhìn vào chiếc máy tính quá nhiều hay